Phẩm giá con người không bao giờ bị phá giá

6 ĐỨC CHÚA phán thế này: Vì tội của Ít-ra-en đã lên tới cực độ, Ta sẽ không rút lại bản án. Vì chúng bán người công chính để lấy tiền, bán kẻ nghèo khổ với giá một đôi giày.

7 Vì chúng đạp đầu kẻ yếu thế xuống bùn đen và xô người khiêm hạ ra khỏi đường lộ. Vì cả con lẫn cha đi lại với cùng một ả, mà làm ô nhục danh thánh của Ta.

8 Vì y phục người ta cầm cố, chúng nằm lên trên, ngay bên mọi bàn thờ, và rượu của người bị nộp phạt, chúng đem uống tại đền thờ Thiên Chúa của chúng.

9 Còn Ta, trước kia Ta đã từng diệt trừ người E-mô-ri khỏi mắt họ. Bọn người này cao lớn như cây hương nam và hùng mạnh như cây sồi. Ta đã diệt hoa trái bên trên và gốc rễ bên dưới của bọn chúng.

10 Chính Ta đã đem các ngươi lên khỏi đất Ai-cập, dẫn các ngươi đi trong sa mạc bốn mươi năm trường để các ngươi chiếm hữu đất của người E-mô-ri.

13 Vậy này đây, ta sắp cán lên các ngươi như chiếc xe chất đầy lúa cán lên mặt đất.

14 Trong ngày ấy, kẻ lanh lẹ hết đường trốn chạy, người mạnh mẽ vô phương thi thố sức lực mình, trang dũng sĩ cũng không thoát chết,

15 người cầm cung nào đứng vững nổi, kẻ nhanh chân chẳng thoát được đâu, người cỡi ngựa cũng không thoát chết,

16 người can đảm nhất trong đám dũng sĩ sẽ phải mình trần mà chạy trốn, – sấm ngôn của ĐỨC CHÚA.

———————

Thứ Hai, tuần 13 Thường niên.

Đoạn sách Amos hôm nay (2,6-10.13-16) là lời sấm của Chúa cho thấy Chúa rất phiền lòng vì dân vô ơn, bội bạc, hư hỏng. Người ta không chỉ tệ bạc với Chúa, mà nhất là xấu xa trong cách cư xử với những người yếu thế… Chúa nói rõ:

“Ta sẽ không rút lại quyết định của Ta nữa: vì chúng sẽ bán người công chính để lấy tiền, sẽ buôn kẻ nghèo khó để kiếm một đôi giầy! Chúng đã dập đầu kẻ khốn cùng nghèo khó xuống bùn đất, chặn lối người hèn hạ. Vì cả cha con chúng cùng tìm đến một cô gái để xúc phạm thánh danh Ta. Chúng nằm lên đống y phục thế nợ gần mỗi bàn thờ, chúng uống rượu của kẻ chúng đã bắt nộp phạt ngay trong ngôi chùa vị thần chúng thờ.”

Những mô tả về một thời suy đồi, mạt pháp! Chúa bị xúc phạm, bị tổn thương, thường là qua chính tình trạng PHẨM GIÁ của những con người yếu thế bị tổn thương, bị xúc phạm… Nhưng Chúa không bỏ cuộc. Ngài lên tiếng, qua miệng ngôn sứ, là để nhắc nhở, lay động, đánh thức họ. Ta nhận ra, Thiên Chúa của Thánh Kinh luôn nhất quán đứng về phía PHẨM GIÁ con người, kiên quyết bảo vệ PHẨM GIÁ ấy – và đồng thời đó cũng là một cách Ngài bảo vệ ‘phẩm giá’ của chính Ngài.

Chúa Giêsu đến, càng cho thấy rõ ràng và dứt khoát chọn lựa bênh vực PHẨM GIÁ con người – như thể hiện nơi những hoạt động chữa trị và thi ân giáng phúc cho những người khốn khổ, dù phải gặp sự chống đối gay gắt của giới lãnh đạo Do thái… nhất là xung quanh những mâu thuẫn thường xuyên về vấn đề ‘luật ngày Sa bát’. Quả thực, con người là con đường của Thiên Chúa!

Mặt khác, ta ghi nhận rằng trong khi Thiên Chúa tận lực bảo vệ phẩm giá con người, thì Thiên Chúa cũng ‘đòi hỏi’ con người một cách không khoan nhượng. Ngài đòi con người hoàn toàn qui hướng về Ngài, thuộc về Ngài. Đây là cách để con người thể hiện phẩm giá cao nhất và hoàn thành ơn gọi sâu xa nhất của mình. Chính trong ý nghĩa này chúng ta sẽ hiểu những đòi hỏi mạnh mẽ của Chúa Giêsu đối với các ‘ứng viên’ đi theo Người: “Con chồn có hang, chim trời có tổ, Con Người không có chỗ gối đầu… Anh hãy theo Tôi, và hãy để kẻ chết chôn kẻ chết”!…

Dù chúng ta tệ đến mấy, Thiên Chúa vẫn tìm cách cứu chúng ta – và Ngài vẫn kêu gọi chúng ta sống chất lượng cao nhất, chứ không ‘phá giá’ để chấp nhận một hiện hữu nhạt nhẽo và xoàng xĩnh… Dù ta thế nào, phẩm giá của ta không bao giờ mất giá. Chính Chúa Giêsu chứng thực điều này.

Linh mục Lê Công Đức
Phần Lời Chúa: Nhóm Phiên Dịch Các Giờ Kinh Phụng Vụ, Kinh Thánh ấn bản 2011.