CÁC BÀI GIÁO LÝ VỀ GIA ĐÌNH
QUYỂN 1
Đức Giáo Hoàng Phanxicô
2014-2015
Các văn bản lấy từ
www.vatican.va
© Libreria Editrice Vaticana
2015 Văn Phòng Thông Tin
của Opus Dei
www.opusdei.org
Các văn bản tiếng Việt
© www.giaohuanxahoi.com
Các trích dẫn Kinh thánh, Nhóm Phiên Dịch các Giờ Kinh Phụng Vụ
Kinh Thánh ấn bản 2011
LỜI GIỚI THIỆU
Anh Chị Em Thân mến, Chào buổi sáng,
Chúng ta đã kết thúc loạt giáo lý về Giáo hội. Chúng ta hãy tạ ơn Chúa, Đấng đã cho chúng ta thực hiện cuộc hành trình này, tái khám phá vẻ đẹp và trách nhiệm thuộc về Giáo hội, là Giáo hội, tất cả chúng ta.
Giờ đây chúng ta bắt đầu một giai đoạn mới, một chu kỳ mới và chủ đề sẽ là gia đình; một chủ đề phù hợp với giai đoạn trung gian giữa hai Phiên họp của Thượng Hội Đồng dành riêng cho thực tại rất quan trọng này. Vì vậy, trước khi đi vào các khía cạnh khác nhau của đời sống gia đình, hôm nay tôi muốn quay trở lại để bắt đầu chính từ Phiên họp Thượng Hội Đồng vào tháng 10 vừa qua với chủ đề: “Những thách thức mục vụ của gia đình trong bối cảnh [các sự mới] loan báo Tin mừng”. Điều quan trọng là phải nhớ nó đã diễn ra như thế nào và nó tạo ra cái gì, nó bộc lộ ra như thế nào và nó tạo ra cái gì.
Trong suốt Thượng Hội Đồng, các phương tiện truyền thông đã thực hiện công việc của họ — có nhiều kỳ vọng, nhiều sự chú ý — và chúng tôi cảm ơn họ vì việc đưa tin của họ đã hoàn tất. Thật nhiều tin tức, thật nhiều! Điều này có thể thực hiện được là nhờ Văn phòng Báo chí, nơi tổ chức họp báo hàng ngày. Nhưng thông thường tầm nhìn của các phương tiện truyền thông phần nào thiên về phong cách của các sự kiện thể thao hoặc đưa tin về chính trị: người ta thường nhắc đến hai đội ủng hộ và phản đối, phe bảo thủ và phe cấp tiến, v.v. Hôm nay tôi muốn kể lại Thượng Hội Đồng là gì.
Trước hết, tôi yêu cầu các Nghị phụ Thượng Hội Đồng hãy nói một cách thẳng thắn và can đảm và lắng nghe với lòng khiêm nhường, nói với lòng can đảm tất cả những gì các ngài có trong lòng. Trong Thượng Hội Đồng không có sự kiểm duyệt trước, nhưng mỗi người có thể – thậm chí còn được yêu cầu – nói những gì mình có trong lòng, những gì mình thực nghĩ. “Nhưng, cái này sẽ tranh luận”. Đúng là chúng tôi đã nghe các Tông đồ tranh luận như thế nào. Văn bản viết: “Đã có nhiều tranh luận. Các Tông đồ tranh luận với nhau vì họ đang tìm kiếm ý muốn của Thiên Chúa về việc liệu người ngoại giáo có thể vào Giáo hội hay không. Đó là một cái gì đó mới mẻ. Luôn luôn, khi tìm kiếm ý muốn của Thiên Chúa, trong Thượng Hội Đồng, luôn có những quan điểm khác nhau và có sự tranh luận và đây không phải là điều xấu! Hãy đảm bảo việc này được thực hiện với lòng khiêm nhường và tinh thần phục vụ cộng đoàn anh em. Kiểm duyệt trước đó sẽ là một điều xấu. Không, không ai phải nói ra điều mình đang nghĩ. Sau Relatio ante disceptationem (Phúc trình trước khi thảo luận) của Đức Hồng y Erdő, là giai đoạn cơ bản thứ nhất trong đó tất cả các Nghị phụ đều có thể nói và tất cả đều lắng nghe. Và thái độ lắng nghe mà các Nghị phụ đã làm là sự khai trí. Đó là một khoảnh khắc vô cùng tự do, trong đó mỗi người giảng giải suy nghĩ của mình với parrhesia (can đảm và mạnh dạn) và với sự tin cậy. Nền tảng của các sự can thiệp là Tài liệu Làm việc, là kết quả của cuộc tham vấn trước của toàn thể Giáo hội. Và ở đây chúng ta phải cảm ơn Ban Thư ký Thượng Hội Đồng vì công việc vĩ đại đã được họ thực hiện trước và trong Đại hội. Thực sự xuất sắc.
Không có sự can thiệp nào nghi ngờ về các chân lý nền tảng của Bí tích Hôn phối, ấy là: bất khả phân ly, đơn hôn, trung tín và sự mở ra cho sự sống (Công đồng Đại kết Vatican II, Hiến chế Vui mừng và Hy vọng, số 48; Bộ Giáo luật, 1055-1056). Điều này không được đụng đến.
Tất cả các can thiệp đã được tập hợp lại và đây là những gì dẫn đến giai đoạn thứ hai, đó là bản thảo được gọi là Relatio post disceptationem (Phúc trình sau thảo luận). Bản Relatio này cũng được Đức Hồng y Erdő đưa ra và được tổ chức thành ba phần: lắng nghe — bối cảnh và những thách thức đối với gia đình; cái nhìn về Chúa Kitô — Phúc âm của Gia đình; thảo luận về các quan điểm mục vụ.
Các cuộc thảo luận nhóm, diễn ra ở giai đoạn thứ ba, đã được tổ chức về đề xuất tóm tắt ban đầu này. Các nhóm, như thường lệ, được chia theo ngôn ngữ, vì theo cách này tốt hơn, giao tiếp dễ dàng hơn: tiếng Ý, tiếng Anh, tiếng Tây Ban Nha và tiếng Pháp. Mỗi nhóm, sau khi hoàn thành công việc của mình, trình bày một báo cáo, và tất cả các báo cáo của nhóm đều được công bố ngay lập tức. Mọi thứ đều được đưa ra, để minh bạch, nhằm mục đích công bố những gì đã xảy ra.
Vào thời điểm đó — giai đoạn thứ tư — một ủy ban đã xem xét tất cả các khuyến nghị do các nhóm ngôn ngữ đưa ra và Relatio sinodi (Phúc trình đúc kết Thượng Hội Đồng) đã được ban ra, duy trì định dạng trước đó — lắng nghe hoàn cảnh hiện tại; phù hợp với Phúc âm và trách nhiệm mục vụ — nhưng tìm cách phản ảnh các diễn biến từ các cuộc thảo luận nhóm. Như thường lệ, một Sứ điệp cuối cùng của Thượng Hội Đồng cũng đã được chấp thuận, ngắn gọn hơn và cung cấp nhiều thông tin hơn liên quan đến Relatio.
Đây là cách Thượng Hội Đồng diễn ra. Một số người trong các bạn có thể hỏi tôi: “Các Nghị phụ có tranh luận không?”. Nhưng, tôi không biết liệu họ có tranh luận không, nhưng họ đã nói một cách chắc chắn, vâng, thực sự. Và đây là sự tự do, thực ra là sự tự do được tìm thấy trong Giáo hội. Mọi thứ đã xảy ra “cum Petro and sub Petro – cùng với Phêrô và dưới quyền Phêrô“, nghĩa là, trước sự hiện diện của Đức Giáo hoàng, ngài là người bảo đảm cho mọi người sự tự do và lòng tin, và ngài là người bảo vệ sự chính thống. Và cuối cùng, thông qua sự can thiệp của tôi, tôi đã đưa ra một bản tóm tắt ngắn gọn về kinh nghiệm của Thượng Hội Đồng. Vì vậy, ba tài liệu chính thức được đưa ra từ Thượng Hội Đồng là: Sứ điệp cuối cùng, Báo cáo cuối cùng và Diễn văn cuối cùng của Đức Thánh Cha. Không có tài liệu nào khác.
Bản Phúc trình Cuối cùng, là kết quả của tất cả những suy tư của các Giáo phận cho đến thời điểm đó, đã được công bố ngày hôm qua và sẽ được gửi đến tất cả các Hội đồng Giám mục, những nơi sẽ thảo luận về bản báo cáo này trong bối cảnh của Hội nghị Thường kỳ sắp tới vào tháng 10 năm 2015. Tôi nói rằng bản báo cáo này đã được công bố ngày hôm qua — thực ra nó đã được công bố rồi —, nhưng ngày hôm qua nó đã được công bố cùng với các câu hỏi được gửi đến các Hội đồng Giám mục và do đó nó trở thành Lineamenta thực sự của Thượng Hội Đồng tiếp theo.
Chúng ta phải hiểu rằng Thượng Hội Đồng không phải là một quốc hội, một đại diện đến từ Giáo hội này, Giáo hội này, Giáo hội này… Không, không phải như vậy. Các đại diện đến, đúng vậy, nhưng cơ cấu không phải là quốc hội, nó hoàn toàn khác. Thượng Hội Đồng là một không gian được bảo vệ để Chúa Thánh Thần có thể hoạt động; không có xung đột giữa các phe phái, như trong quốc hội nơi điều này được phép, nhưng là sự so sánh giữa các Giám mục, diễn ra sau quá trình chuẩn bị lâu dài và giờ đây sẽ hoạt động xa hơn vì thiện ích của các gia đình, của Giáo hội và của xã hội. Đó là một tiến trình, đó là con đường Thượng Hội Đồng bình thường. Bây giờ Relatio này được gửi đến các Giáo hội cụ thể và ở đó công việc cầu nguyện, suy tư và thảo luận huynh đệ sẽ được thực hiện để chuẩn bị cho Đại hội tiếp theo. Đây là Thượng Hội Đồng các Giám Mục. Chúng ta hãy phó thác nó cho sự bảo vệ của Đức Trinh Nữ, Mẹ chúng ta: để Mẹ có thể giúp chúng ta tuân theo ý muốn của Thiên Chúa, đưa ra các quyết định mục vụ có thể giúp ích cho gia đình nhiều hơn và tốt hơn. Tôi xin anh chị em đồng hành trên con đường Thượng Hội Đồng này bằng lời cầu nguyện cho đến Thượng Hội Đồng tiếp theo. Xin Chúa soi sáng chúng ta, giúp chúng ta tiến tới sự trưởng thành trong những gì chúng ta, với tư cách là một Thượng Hội Đồng, phải nói với tất cả các Giáo hội. Lời cầu nguyện của anh chị em rất quan trọng cho điều này.
Phúc Thiên Thư dịch